<< Chapter < Page Chapter >> Page >

Số thực dấu chấm động

Sự đặc tả

Tập hợp các giá trị thực dấu chấm động được xác định là một dãy số có thứ tự từ một số âm nhỏ nhất tới một số lớn nhất được xác định trong phần cứng của máy tính, nhưng các giá trị không được phân bố rời rạc đều trong giới hạn này.

Các phép tính số học, các phép toán quan hệ, phép gán đối với số thực cũng giống như đối với số nguyên. Một số phép toán khác cũng được các ngôn ngữ trang bị như là các hàm, chẳng hạn:

SIN : Real ->Real (Hàm SIN)

COS : Real ->Real (Hàm COSIN)

SQRT: Real ->Real (Hàm lấy căn bậc hai)

MAX : Real x Real ->Real (Hàm lấy giá trị lớn nhất)

Sự cài đặt

Sự biểu diễn bộ nhớ cho kiểu dữ liệu thực dấu chấm động dựa trên cơ sở biểu diễn phần cứng trong đó một ô nhớ được chia thành một phần định trị (mantissa) và một số mũ (exponent).

Các phép tính số học và các phép toán quan hệ trên kiểu số thực được hỗ trợ bởi phần cứng. Các phép toán khác phải được ngôn ngữ cài đặt như là các chương trình con.

Kiểu liệt kê

Đặt vấn đề

Trong lập trình, có một điều phổ biến là một biến có thể lấy một hoặc một số nhỏ các giá trị. Chẳng hạn biến NGAY_TRONG_TUAN chỉ lấy 7 giá trị biểu diễn cho “chủ nhât”, “thứ hai”, “thứ ba”,...”thứ bảy”. Tương tự biến GIOI_TINH chỉ có hai giá trị biểu diễn là "nam" và "nữ". Trong các ngôn ngữ như FORTRAN hay COBOL một biến như vậy phải có kiểu số nguyên và các giá trị được biểu diễn bởi các số nguyên chẳng hạn "chủ nhật" được biểu diễn bởi số 1, "thứ hai" được biểu diễn bởi số 2,... "nam" được biểu diễn bởi số 0 và "nữ" được biểu diễn bởi số 1.

Chương trình sử dụng các giá trị này như là các số nguyên và người lập trình phải nhớ sự tương ứng giữa các giá trị nguyên với "nghĩa" của chúng trong ứng dụng. Quả thực đây là một điều bất tiện và dễ gây ra sai sót.

Nhiều ngôn ngữ mới như Pascal hay Ada cho phép người lập trình tự đặt ra một kiểu dữ liệu bằng cách liệt kê ra một danh sách các giá trị của kiểu đó. Kiểu này gọi là kiểu liệt kê.

Sự đặc tả

Người lập trình định nghĩa kiểu liệt kê bằng cách liệt kê ra một danh sách các tên trực kiện thông qua sự khai báo. Các tên trực kiện trong danh sách là các giá trị của kiểu và thứ tự của chúng cũng được xác định nhờ thứ tự chúng xuất hiện trong danh sách. Chẳng hạn, ta có khai báo biến trong Pascal:

VAR

NGAY_TRONG_TUAN : (Chu_nhat, Hai, Ba, Tu, Nam, Sau, Bay);

Vì có nhiều biến có cùng một kiểu liệt kê được dùng trong một chương trình nên người ta thường định nghĩa một liệt kê như là một kiểu có tên, sau đó sử dụng nó để xác định kiểu cho nhiều biến như trong Pascal:

TYPE

NGAY = (Chu_nhat, Hai, Ba, Tu, Nam, Sau, Bay);

sau đó khai báo biến:

VAR

NGAY_TRONG_TUAN, NGAY_LAM_VIEC: NGAY;

Trong sự khai báo trên, các tên trực kiện như Chu_nhat, Hai, Ba,… chính là các giá trị của kiểu và các giá trị này được sắp thứ tự như chúng đã được ghi ra, tức là Chu_nhat<Hai<Ba<…<Bay.

Chú ý rằng kiểu NGAY đã được định nghĩa thì có thể được dùng như một tên kiểu nguyên thuỷ (Integer chẳng hạn) và các hằng trực kiện như Chu_nhat, Hai, Ba, Tu,.. cũng được sử dụng như là các hằng trực kiện nguyên thuỷ (chẳng hạn "27"). Vì thế ta có thể viết:

Get Jobilize Job Search Mobile App in your pocket Now!

Get it on Google Play Download on the App Store Now




Source:  OpenStax, Ngôn ngữ lập trình. OpenStax CNX. Jul 29, 2009 Download for free at http://cnx.org/content/col10783/1.1
Google Play and the Google Play logo are trademarks of Google Inc.

Notification Switch

Would you like to follow the 'Ngôn ngữ lập trình' conversation and receive update notifications?

Ask