<< Chapter < Page Chapter >> Page >

Sự khai báo còn xác định sự liên kết của các ÐTDL với các tên của nó.

Có hai loại khai báo là khai báo tường minh và khai báo ẩn. Khai báo tường minh là sự khai báo do người lập trình viết ra trong chương trình, như trong các khai báo của Pascal. Khai báo ẩn như trong trường hợp các ÐTDL được dùng một cách mặc nhiên mà không cần một sự khai báo tường minh nào. Ví dụ trong ngôn ngữ FORTRAN biến INDEX có thể dùng mà không cần khai báo tường minh và nó được trình biên dịch FORTRAN hiểu một cách mặc nhiên là một biến nguyên bởi vì tên của nó được bắt đầu bởi một trong các chữ cái từ I đến N.

Ngôn ngữ lập trình được chia làm hai loại: ngôn ngữ khai báo, trong đó các ÐTDL phải được khai báo trước khi sử dụng và ngôn ngữ không khai báo, trong đó ÐTDL có thể sử dụng mà không cần phải khai báo. Với ngôn ngữ khai báo, ÐTDL sau khi đã khai báo phải sử dụng đúng như nó đã được khai báo, trong khi đối với ngôn ngữ không khai báo, một ÐTDL có thể sử dụng một cách tuỳ thích. Ðây là một trong những lý do làm cho ngôn ngữ không khai báo trở nên mềm dẻo hơn.

Mục đích của sự khai báo

Việc khai báo có các mục đích quan trọng sau:

  • Chọn một tổ chức lưu trữ tốt nhất cho ÐTDL. Chẳng hạn trong ngôn ngữ Pascal để lưu trữ ngày trong tháng ta có thể khai báo biến ngay có kiểu là integer được lưu trữ trong bộ nhớ bởi 2 byte. Tuy nhiên trong một tháng chỉ có tối đa 31 ngày nên ta có thể khai báo biến ngay có kiểu miền con 1..31 được lưu trữ trong bộ nhớ chỉ với 1 byte.
  • Quản lý bộ nhớ: Sự khai báo cho phép xác định thời gian tồn tại của ÐTDL mà các chương trình quản lý bộ nhớ sử dụng để cấp phát và giải phóng bộ nhớ cho ÐTDL.
  • Các phép toán chung. Hầu hết các ngôn ngữ đều dùng các ký hiệu đặc biệt như "+" để chỉ một phép toán nào đó phụ thuộc vào kiểu dữ liệu của đối số. Ví dụ trong Pascal, "A+B" có nghĩa là "phép cọng các số nguyên" nếu A và B thuộc kiểu Integer, "phép cọng các số thực" nếu A và B thuộc kiểu real và là "phép hợp" nếu A và B thuộc kiểu tập hợp. Các phép toán như thế được gọi là các phép toán chung bởi vì nó không chỉ rõ một phép toán nhất định nào. Sự khai báo cho phép bộ dịch xác định một phép toán cụ thể được chỉ định bởi ký hiệu phép toán chung. Ví dụ trong Pascal, từ sự khai báo hai biến A và B, trình biên dịch sẽ xác định được phép toán cụ thể trong ba phép toán, theo đó nếu A, B là các biến integer thì "A+B" là phép cộng hai số nguyên, nếu A, B là hai biến real thì "A+B" là phép cộng hai số thực… Ngược lại trong SNOBOL4 vì không có khai báo kiểu cho biến nên sự xác định phép "+" nào để thực hiện phải được làm tại thời điểm mà một phép "+" bị bắt gặp trong quá trình thực hiện chương trình.
  • Kiểm tra kiểu. Mục đích quan trọng nhất của việc khai báo là chúng cho phép kiểm tra kiểu của biến. Vì tính chất quan trọng của việc kiểm tra kiểu nên chúng ta sẽ xem xét nó trong mục sau.

Kiểm tra kiểu và biến ðổi kiểu

Khái niệm kiểm tra kiểu

Kiểm tra kiểu là kiểm tra xem kiểu thực nhận được của các đối số trong một phép toán có đúng với kiểu dữ liệu mà các đối số đó cần có hay không.

Get Jobilize Job Search Mobile App in your pocket Now!

Get it on Google Play Download on the App Store Now




Source:  OpenStax, Cấu trúc dữ liệu. OpenStax CNX. Jul 29, 2009 Download for free at http://cnx.org/content/col10766/1.1
Google Play and the Google Play logo are trademarks of Google Inc.

Notification Switch

Would you like to follow the 'Cấu trúc dữ liệu' conversation and receive update notifications?

Ask